Hệ thống phúc lợi xã hội Mỹ được thiết lập để cung cấp một mạng lưới an sinh vững chắc, hỗ trợ tài chính và chăm sóc y tế cho người lao động, người cao tuổi, người khuyết tật và các gia đình có thu nhập thấp. Các chương trình này đóng vai trò quan trọng trong việc đảm bảo quyền lợi và nâng cao chất lượng cuộc sống cho hàng triệu người dân, giúp họ vượt qua những giai đoạn khó khăn và duy trì sự ổn định. Bài viết này sẽ cung cấp cái nhìn toàn diện về các chương trình phúc lợi phổ biến, giúp quý vị hiểu rõ hơn về cách tiếp cận các quyền lợi an sinh này.
Hỗ trợ tạm thời cho gia đình khó khăn (TANF)
Chương trình TANF (Temporary Assistance for Needy Families) là một sáng kiến liên bang nhằm cung cấp sự hỗ trợ tài chính tạm thời cho các gia đình có thu nhập hạn chế hoặc đang gặp phải khó khăn về tài chính. Mục tiêu chính của TANF là giúp các gia đình duy trì cuộc sống cơ bản trong khi họ tích cực tìm kiếm việc làm và tham gia vào các chương trình đào tạo kỹ năng nghề nghiệp. Điều này nhằm thúc đẩy khả năng tự chủ kinh tế và giảm sự phụ thuộc vào các khoản trợ cấp xã hội dài hạn.
Đối tượng thụ hưởng của chương trình TANF bao gồm các gia đình có trẻ nhỏ dưới 18 tuổi, hoặc dưới 19 tuổi nếu trẻ vẫn đang theo học. Các gia đình này phải chứng minh được thu nhập của mình dưới một mức nhất định và không sở hữu tài sản vượt quá giới hạn quy định của từng tiểu bang. Để đủ điều kiện nhận hỗ trợ, người nộp đơn thường phải chứng minh rằng họ đang chủ động tìm việc làm hoặc tham gia các chương trình đào tạo nghề nghiệp được nhà nước hỗ trợ. Đây là một điều kiện quan trọng để đảm bảo rằng chương trình không chỉ là một khoản trợ cấp mà còn là một đòn bẩy để các gia đình tái hòa nhập vào thị trường lao động.
Thời gian hỗ trợ của chương trình TANF có giới hạn, thường là tối đa 60 tháng (tức 5 năm) trong suốt cuộc đời của một gia đình. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng một số tiểu bang có thể áp dụng thời hạn ngắn hơn, đôi khi chỉ khoảng 24 đến 36 tháng, tùy thuộc vào chính sách và nguồn lực của địa phương. Mức hỗ trợ tài chính từ TANF cũng khác nhau đáng kể giữa các tiểu bang. Ví dụ, tại California, một gia đình gồm ba người có thể nhận được từ 700 đến 1.500 USD mỗi tháng, tùy thuộc vào tổng thu nhập và tình trạng cụ thể của gia đình đó. Chương trình này còn mở rộng hỗ trợ bao gồm các dịch vụ chăm sóc trẻ em và các khóa đào tạo kỹ năng, giúp người nhận trang bị kiến thức và kỹ năng cần thiết để tìm kiếm việc làm ổn định và trở nên tự lập hơn trong cuộc sống.
Gia đình nhận hỗ trợ từ chương trình phúc lợi TANF tại Mỹ
Chương trình TANF được quản lý và thực hiện chủ yếu bởi các chính quyền tiểu bang, dưới sự giám sát chặt chẽ của chính phủ liên bang. Mỗi tiểu bang có quyền điều chỉnh các chính sách cụ thể để phù hợp với điều kiện và nhu cầu của địa phương, nhưng vẫn phải tuân thủ các quy định cơ bản do liên bang ban hành. Điều này tạo ra sự linh hoạt cần thiết để các chương trình hỗ trợ chính phủ có thể đáp ứng tốt nhất nhu cầu đa dạng của người dân trên khắp nước Mỹ.
<>Xem Thêm Bài Viết:<>- Khu Đô Thị Suối Son: Điểm Sáng An Cư và Đầu Tư Miền Nam
- Cổ Phiếu OTC: Toàn Tập Về Thị Trường Phi Tập Trung
- Chi Phí Du Học Hàn Quốc: Hướng Dẫn Chi Tiết cho Sinh Viên Quốc Tế
- Giá Vàng Ngày 31/12: Tổng Quan Biến Động Thị Trường Đáng Chú Ý
- Cập Nhật Chi Tiết Giá Vàng Ngày Mùng 2 Tháng 5: Phân Tích Xu Hướng
Medicaid và quyền lợi chăm sóc sức khỏe
Medicaid là một trong những chương trình bảo hiểm y tế lớn nhất và quan trọng nhất tại Mỹ, cung cấp bảo hiểm toàn diện cho người dân có thu nhập thấp. Chương trình này đặc biệt tập trung vào việc hỗ trợ trẻ em, phụ nữ mang thai, người cao tuổi và người khuyết tật, đảm bảo rằng những đối tượng dễ bị tổn thương nhất trong xã hội có thể tiếp cận các dịch vụ y tế thiết yếu mà không phải đối mặt với gánh nặng chi phí khổng lồ. Medicaid được tài trợ chung từ cả cấp liên bang và tiểu bang, thể hiện cam kết của chính phủ trong việc bảo vệ sức khỏe cộng đồng.
Đối tượng đủ điều kiện tham gia Medicaid thường là cá nhân và gia đình có thu nhập dưới mức 133% đến 138% của mức nghèo liên bang, tùy thuộc vào quy định cụ thể của từng bang. Ngoài ra, chương trình còn dành cho người cao tuổi, trẻ em, phụ nữ mang thai và người khuyết tật, bất kể mức thu nhập của họ có thể cao hơn một chút nhưng vẫn nằm trong diện cần hỗ trợ. Các quyền lợi mà Medicaid cung cấp rất đa dạng, bao gồm khám bệnh định kỳ, chăm sóc bệnh viện, cung cấp thuốc men, các dịch vụ chăm sóc dài hạn và thậm chí cả dịch vụ y tế tại nhà. Mặc dù các quyền lợi này có thể có một số khác biệt nhỏ giữa các tiểu bang, nhưng chúng đều đảm bảo những dịch vụ cơ bản và thiết yếu theo quy định chung của liên bang.
Tính đến năm 2024, số lượng người dân được bao phủ bởi Medicaid trên toàn nước Mỹ đã lên tới khoảng 83 triệu người, cho thấy quy mô và tầm ảnh hưởng rộng lớn của chương trình này trong việc cung cấp an sinh xã hội về y tế. Một số bang đã chủ động mở rộng chương trình Medicaid theo Đạo luật Chăm sóc Sức khỏe Hợp túi tiền (Affordable Care Act – ACA), hay còn gọi là Obamacare. Sự mở rộng này đã giúp thêm nhiều người trưởng thành có thu nhập thấp tiếp cận Medicaid dễ dàng hơn, góp phần giảm tỷ lệ người không có bảo hiểm y tế và nâng cao sức khỏe cộng đồng.
Cán bộ y tế hỗ trợ người dân trong chương trình bảo hiểm y tế Medicaid
Chương trình hỗ trợ dinh dưỡng bổ sung (SNAP)
SNAP (Supplemental Nutrition Assistance Program) là một chương trình liên bang được thiết kế để chống lại tình trạng thiếu đói và đảm bảo an ninh lương thực cho các gia đình và cá nhân có thu nhập thấp. Chương trình này cung cấp hỗ trợ tài chính dưới dạng phiếu thực phẩm, giúp người thụ hưởng có thể mua các loại thực phẩm cần thiết để duy trì chế độ dinh dưỡng đầy đủ và khỏe mạnh. Đây là một phần quan trọng trong hệ thống an sinh của Mỹ, giúp hàng triệu người dân không phải lo lắng về bữa ăn hàng ngày.
Đối tượng đủ điều kiện nhận SNAP bao gồm những gia đình và cá nhân có thu nhập dưới mức 130% của mức nghèo liên bang. Ví dụ, một gia đình có 4 người có thể đủ điều kiện nhận SNAP nếu tổng thu nhập hàng năm của họ dưới khoảng 36.075 USD. Mức trợ cấp cụ thể mà mỗi gia đình nhận được sẽ tùy thuộc vào quy mô gia đình và mức thu nhập của họ. Trung bình, mỗi cá nhân có thể nhận từ 250 đến 350 USD mỗi tháng. Đối với một gia đình có 4 người, mức trợ cấp tối đa có thể lên tới khoảng 939 USD mỗi tháng, giúp họ trang trải đáng kể chi phí thực phẩm.
Người tham gia chương trình SNAP nhận hỗ trợ thông qua thẻ EBT (Electronic Benefits Transfer), có chức năng tương tự như thẻ ghi nợ thông thường. Thẻ EBT có thể được sử dụng để mua thực phẩm tại hầu hết các cửa hàng chấp nhận SNAP, bao gồm siêu thị lớn, cửa hàng tiện lợi và thậm chí cả các chợ nông sản. Điều này mang lại sự tiện lợi và linh hoạt cho người dân trong việc lựa chọn thực phẩm, khuyến khích họ mua sắm tại các địa điểm quen thuộc.
Thẻ EBT của chương trình hỗ trợ dinh dưỡng SNAP cho người dân Mỹ
Ngoài việc cung cấp hỗ trợ tài chính để mua thực phẩm, SNAP còn có một số chương trình và dịch vụ bổ sung nhằm nâng cao sức khỏe và dinh dưỡng cho người tham gia. Chương trình SNAP-Ed (Giáo dục dinh dưỡng) cung cấp các lớp học về dinh dưỡng và kỹ năng nấu ăn, giúp người tham gia sử dụng khoản trợ cấp một cách hiệu quả hơn và áp dụng chế độ ăn uống lành mạnh. Một số tiểu bang còn có chương trình “Double Up Food Bucks”, cho phép người nhận SNAP nhân đôi giá trị của phiếu thực phẩm khi mua rau củ tại các chợ nông sản địa phương, khuyến khích tiêu thụ thực phẩm tươi sống và hỗ trợ nông dân.
Thu nhập an sinh bổ sung (SSI)
SSI (Supplemental Security Income) là một chương trình phúc lợi xã hội Mỹ được thiết kế để cung cấp khoản hỗ trợ tài chính hàng tháng cho những cá nhân đang gặp khó khăn về tài chính, đặc biệt là do không thể tự kiếm thu nhập vì tuổi tác hoặc tình trạng khuyết tật. Điểm khác biệt lớn của SSI so với Social Security Disability Insurance (SSDI) là SSI không yêu cầu người nhận phải có lịch sử làm việc hoặc đã đóng góp vào hệ thống an sinh xã hội. Điều này làm cho SSI trở thành một mạng lưới an sinh quan trọng cho những người chưa từng hoặc không thể tham gia lực lượng lao động đủ lâu để tích lũy quyền lợi từ các chương trình bảo hiểm xã hội truyền thống.
Đối tượng đủ điều kiện nhận SSI bao gồm người trên 65 tuổi, người khuyết tật hoặc người mù không có đủ thu nhập để tự trang trải cuộc sống cơ bản. Để tham gia chương trình, người nộp đơn cần chứng minh rằng họ có thu nhập thấp và tổng giá trị tài sản không vượt quá 2.000 USD đối với cá nhân hoặc 3.000 USD cho cặp vợ chồng. Những giới hạn này nhằm đảm bảo rằng SSI chỉ hỗ trợ những người thực sự cần đến sự giúp đỡ của chính phủ.
Vào năm 2024, mức hỗ trợ tối đa từ SSI là 914 USD mỗi tháng cho một cá nhân và 1.371 USD mỗi tháng cho một cặp vợ chồng. Khoản tiền này giúp người nhận trang trải các chi phí thiết yếu như nhà ở, thực phẩm và các nhu cầu cơ bản khác. Chương trình SSI không chỉ cung cấp hỗ trợ tài chính mà còn giúp những người có hoàn cảnh đặc biệt có được sự ổn định và độc lập hơn trong cuộc sống. Nó thể hiện cam kết của chính phủ Hoa Kỳ trong việc bảo vệ và hỗ trợ những thành viên dễ bị tổn thương nhất trong xã hội.
Người cao tuổi nhận trợ cấp an sinh xã hội SSI tại Hoa Kỳ
Tín dụng thuế thu nhập kiếm được (EITC)
EITC (Earned Income Tax Credit) là một chương trình tín dụng thuế đặc biệt dành cho những người có thu nhập thấp đến trung bình, nhằm mục tiêu giảm số tiền thuế phải đóng hoặc tăng khoản hoàn thuế cho những người đủ điều kiện. Mục tiêu chính của EITC là giảm bớt gánh nặng thuế cho những cá nhân và gia đình đang gặp khó khăn tài chính, đồng thời khuyến khích và hỗ trợ họ tham gia vào lực lượng lao động, từ đó tăng cường khả năng tự chủ về tài chính. Đây là một trong những chính sách an sinh xã hội hiệu quả nhất trong việc giảm nghèo.
Đối tượng của EITC là các cá nhân và gia đình có thu nhập từ việc làm nhưng tổng thu nhập ở mức thấp hoặc trung bình. Ví dụ, một gia đình có 3 con và thu nhập dưới 53.000 USD mỗi năm có thể đủ điều kiện nhận EITC. Mức hỗ trợ cụ thể từ EITC tùy thuộc vào số lượng con cái phụ thuộc và mức thu nhập tổng thể của người nộp thuế.
Trong năm 2024, mức tín dụng tối đa mà người nộp thuế có thể nhận được là:
- Gia đình có 3 con phụ thuộc trở lên: Tín dụng tối đa lên tới 7.430 USD.
- Gia đình có 2 con phụ thuộc: Tín dụng tối đa là 6.604 USD.
- Gia đình có 1 con phụ thuộc: Tín dụng tối đa là 3.995 USD.
- Cá nhân không có con phụ thuộc: Tín dụng tối đa là 600 USD.
Để đủ điều kiện nhận EITC, người nộp đơn phải có số an sinh xã hội hợp lệ và đáp ứng các yêu cầu về thu nhập. Mức thu nhập tối đa để đủ điều kiện nhận EITC trong năm 2024 là:
- Gia đình có 3 con trở lên: Mức thu nhập tối đa khoảng 63.298 USD.
- Gia đình có 2 con: Mức thu nhập tối đa là 59.478 USD.
- Gia đình có 1 con: Mức thu nhập tối đa là 53.120 USD.
- Cá nhân không có con phụ thuộc: Mức thu nhập tối đa khoảng 17.640 USD.
Người dân có thể sử dụng IRS EITC Assistant, một công cụ trực tuyến do Cục Thuế Liên bang (IRS) cung cấp, để kiểm tra xem mình có đủ điều kiện và ước tính mức tín dụng có thể nhận. Nếu số tiền EITC mà bạn đủ điều kiện lớn hơn số thuế bạn phải đóng, bạn có thể nhận được khoản hoàn thuế từ IRS. Điều này có ý nghĩa rất lớn đối với các gia đình thu nhập thấp, giúp họ có thêm nguồn lực tài chính để trang trải cuộc sống và đầu tư vào tương lai.
Người dân tìm hiểu về các chương trình tín dụng thuế EITC
Hỗ trợ nhà ở – Section 8 (Housing Choice Voucher Program)
Chương trình Hỗ trợ nhà ở tại Mỹ được thực hiện thông qua Department of Housing and Urban Development (HUD) – Bộ Nhà ở và Phát triển Đô thị. Các chương trình này có mục tiêu cao cả là giúp đỡ những người đang đối mặt với khó khăn tài chính có được một nơi ở ổn định và an toàn, góp phần nâng cao chất lượng sống và sự ổn định cho các gia đình. Trong số các hình thức hỗ trợ nhà ở khác nhau, Section 8, hay còn gọi là Chương trình Phiếu Lựa chọn Nhà ở (Housing Choice Voucher Program), là một trong những chương trình phổ biến và có tầm ảnh hưởng lớn nhất.
Trong chương trình Section 8, người nhận sẽ được hỗ trợ một phần hoặc toàn bộ chi phí thuê nhà, tùy thuộc vào mức thu nhập của họ. Điểm đặc biệt của chương trình này là người nhận chỉ cần trả khoảng 30% thu nhập hàng tháng của mình cho tiền thuê nhà, phần còn lại sẽ do chính phủ chi trả trực tiếp cho chủ nhà. Điều này giúp giảm đáng kể gánh nặng tài chính về nhà ở cho các gia đình thu nhập thấp.
Đối tượng chính của chương trình này là người cao tuổi, các gia đình có thu nhập thấp và người khuyết tật. Để đủ điều kiện tham gia chương trình, thu nhập của gia đình phải nằm dưới 80% mức thu nhập trung bình của khu vực. Tuy nhiên, trên thực tế, phần lớn các căn hộ được hỗ trợ chỉ dành cho những gia đình có thu nhập dưới 30-50% mức trung bình khu vực, ưu tiên những trường hợp khó khăn nhất. Những người đủ điều kiện có thể nhận được phiếu thuê nhà (voucher thuê nhà), cho phép họ thuê nhà tại thị trường tư nhân nhưng với mức giá được chính phủ hỗ trợ.
Mô hình nhà ở công cộng được hỗ trợ bởi chương trình Section 8
Do nhu cầu về quyền lợi xã hội và nhà ở rất lớn, tại nhiều nơi, số lượng người đăng ký chương trình Section 8 là vô cùng đông đảo, dẫn đến việc có thể mất một thời gian chờ đợi khá lâu để nhận được hỗ trợ. Mặc dù vậy, đây vẫn là một trong những chương trình phúc lợi xã hội Mỹ hiệu quả nhất trong việc giải quyết vấn đề nhà ở cho người có thu nhập hạn chế. Ngoài ra, Chính phủ Mỹ còn có các chương trình khác như Hỗ trợ Năng lượng cho những gia đình có thu nhập thấp (Low Income Home Energy Assistance Program – LIHEAP), giúp chi trả hóa đơn tiền sưởi hoặc điều hòa nhiệt độ, góp phần ổn định cuộc sống cho những người thu nhập thấp, đặc biệt trong các điều kiện thời tiết khắc nghiệt.
Bảo hiểm thất nghiệp (Unemployment Insurance – UI)
Bảo hiểm thất nghiệp (Unemployment Insurance – UI) là một chương trình an sinh xã hội được thiết kế để cung cấp hỗ trợ tài chính tạm thời cho những người lao động bị mất việc làm không phải do lỗi của họ. Chương trình này giúp bù đắp một phần thu nhập bị mất, tạo điều kiện cho người thất nghiệp có thời gian tìm kiếm công việc mới mà không phải đối mặt với gánh nặng tài chính quá lớn. UI là một yếu tố quan trọng trong việc ổn định kinh tế và hỗ trợ người lao động trong các giai đoạn chuyển đổi nghề nghiệp.
Để đủ điều kiện nhận bảo hiểm thất nghiệp, người lao động phải đáp ứng một số tiêu chí nhất định. Thông thường, họ phải có lịch sử làm việc đủ dài và đã đóng góp vào hệ thống bảo hiểm thất nghiệp thông qua các khoản thuế lương. Ngoài ra, việc mất việc làm phải không phải do lỗi của họ (ví dụ: bị sa thải vì lý do kỷ luật). Mỗi tiểu bang có các quy tắc cụ thể về số giờ làm việc tối thiểu và thu nhập cần thiết để đủ điều kiện.
Mức trợ cấp và thời gian nhận trợ cấp UI khác nhau tùy theo tiểu bang. Trung bình, người nhận có thể nhận khoảng 40% đến 50% mức lương trước đây của họ, tối đa là một khoản tiền nhất định mỗi tuần. Thời gian nhận trợ cấp thường kéo dài từ 26 tuần, mặc dù trong thời kỳ kinh tế suy thoái nghiêm trọng, Quốc hội có thể gia hạn thời gian này. Chương trình UI không chỉ là một khoản hỗ trợ tài chính mà còn là một công cụ giúp duy trì sức mua của người tiêu dùng, góp phần giảm thiểu tác động tiêu cực của thất nghiệp đối với nền kinh tế.
Chương trình bảo hiểm y tế trẻ em (CHIP)
Chương trình Bảo hiểm Y tế Trẻ em (CHIP – Children’s Health Insurance Program) là một sáng kiến quan trọng trong hệ thống phúc lợi Mỹ, được thành lập để cung cấp bảo hiểm y tế giá cả phải chăng cho trẻ em và thanh thiếu niên trong các gia đình có thu nhập quá cao để đủ điều kiện nhận Medicaid, nhưng lại quá thấp để chi trả cho bảo hiểm y tế tư nhân. CHIP đóng vai trò là cầu nối, đảm bảo rằng ngay cả những gia đình thu nhập trung bình cũng có thể tiếp cận các dịch vụ chăm sóc sức khỏe thiết yếu cho con em mình.
Đối tượng chính của CHIP là trẻ em và thanh thiếu niên dưới 19 tuổi. Mỗi tiểu bang có quyền đặt ra giới hạn thu nhập riêng cho CHIP, nhưng nhìn chung, các gia đình có thu nhập từ 133% đến 300% mức nghèo liên bang thường đủ điều kiện. Các quyền lợi của CHIP rất toàn diện, bao gồm khám bệnh định kỳ, tiêm chủng, chăm sóc nha khoa, chăm sóc mắt, khám và điều trị tại bệnh viện, thăm khám chuyên khoa, và cả thuốc men kê đơn. Trong một số trường hợp, CHIP cũng bao gồm các dịch vụ sức khỏe tâm thần và lạm dụng chất gây nghiện.
Các dịch vụ của CHIP thường được cung cấp với chi phí rất thấp hoặc hoàn toàn miễn phí cho các gia đình. Một số bang có thể yêu cầu một khoản phí bảo hiểm nhỏ hàng tháng hoặc phí đồng chi trả cho các dịch vụ cụ thể. Việc triển khai CHIP đã giúp giảm đáng kể tỷ lệ trẻ em không có bảo hiểm y tế, cải thiện sức khỏe và tương lai của hàng triệu trẻ em trên khắp nước Mỹ.
Vai trò và Tầm quan trọng của phúc lợi xã hội Mỹ
Hệ thống phúc lợi xã hội Mỹ không chỉ là một tập hợp các chương trình trợ cấp mà còn là một nền tảng vững chắc để đảm bảo an sinh xã hội và sự ổn định cho người dân. Những chương trình này có vai trò thiết yếu trong việc giảm thiểu tình trạng nghèo đói, bảo vệ các nhóm dễ bị tổn thương và thúc đẩy sự công bằng xã hội. Đặc biệt trong những giai đoạn kinh tế bất ổn hoặc khi xảy ra các sự kiện lớn như đại dịch COVID-19, vai trò của các chương trình phúc lợi càng trở nên nổi bật.
Các chương trình như TANF, SNAP, Medicaid, SSI, EITC và Section 8 cùng nhau tạo thành một mạng lưới hỗ trợ toàn diện, giải quyết các nhu cầu cơ bản của con người từ thực phẩm, y tế, nhà ở đến giáo dục và hỗ trợ thu nhập. Nhờ đó, hàng triệu người dân, bao gồm cả những người mới nhập cư và công dân lâu năm, có thể tiếp cận được các dịch vụ thiết yếu, giảm bớt gánh nặng kinh tế và có cơ hội cải thiện cuộc sống.
Bên cạnh đó, các chính sách phúc lợi còn giúp kích thích kinh tế bằng cách duy trì sức mua của người tiêu dùng và giảm áp lực lên các dịch vụ công khác. Chúng cũng khuyến khích sự tự chủ, cung cấp các công cụ và cơ hội để người nhận có thể tái hòa nhập thị trường lao động và đạt được sự độc lập tài chính bền vững. Việc liên tục cập nhật và điều chỉnh các chương trình này là cần thiết để phúc lợi xã hội Mỹ tiếp tục thích nghi với những thay đổi của xã hội và kinh tế, đảm bảo rằng không ai bị bỏ lại phía sau.
Việc hiểu rõ và tiếp cận các chương trình phúc lợi xã hội Mỹ là vô cùng quan trọng đối với bất kỳ cá nhân hay gia đình nào đang sống hoặc có ý định định cư tại đây. Từ trợ cấp tạm thời, bảo hiểm y tế, đến hỗ trợ nhà ở và dinh dưỡng, các chương trình này đóng vai trò then chốt trong việc cải thiện chất lượng cuộc sống của hàng triệu người. Nếu bạn đang cân nhắc định cư Mỹ hoặc đã là cư dân, việc nắm bắt thông tin về các quyền lợi này không chỉ giúp bạn đảm bảo an sinh mà còn hỗ trợ tài chính khi gặp khó khăn. Hãy luôn cập nhật những thay đổi trong chính sách phúc lợi để tận dụng tối đa các quyền lợi mà bạn xứng đáng được nhận từ Bartra Wealth Advisors Việt Nam.
Các câu hỏi thường gặp về phúc lợi xã hội Mỹ (FAQs)
Ai đủ điều kiện nhận phúc lợi xã hội ở Mỹ?
Các chương trình phúc lợi xã hội ở Mỹ có tiêu chí đủ điều kiện khác nhau, thường dựa trên mức thu nhập gia đình, số lượng thành viên, độ tuổi, tình trạng khuyết tật, và tình trạng công dân hoặc cư trú hợp pháp. Ví dụ, chương trình Medicaid dành cho người có thu nhập thấp, còn SSI hỗ trợ người cao tuổi và người khuyết tật có tài chính hạn chế.
Làm thế nào để đăng ký các chương trình phúc lợi xã hội?
Để đăng ký các chương trình phúc lợi, bạn thường cần liên hệ với cơ quan quản lý cấp tiểu bang hoặc liên bang tương ứng. Ví dụ, để đăng ký SNAP hoặc Medicaid, bạn có thể liên hệ với văn phòng dịch vụ xã hội của tiểu bang. Các hồ sơ cần thiết thường bao gồm giấy tờ chứng minh thu nhập, danh tính, và tình trạng cư trú. Nhiều chương trình cũng có cổng thông tin trực tuyến để nộp đơn.
Người nhập cư có được hưởng phúc lợi xã hội không?
Quyền lợi phúc lợi xã hội cho người nhập cư ở Mỹ phụ thuộc vào tình trạng nhập cư, thời gian cư trú và loại chương trình phúc lợi. Một số chương trình yêu cầu thời gian cư trú tối thiểu hoặc chỉ dành cho công dân Mỹ và thường trú nhân hợp pháp. Tuy nhiên, trẻ em và một số trường hợp khẩn cấp có thể được hỗ trợ bất kể tình trạng nhập cư.
Medicare và Medicaid khác nhau như thế nào?
Medicare là chương trình bảo hiểm y tế liên bang chủ yếu dành cho người từ 65 tuổi trở lên và những người khuyết tật nhất định, không phụ thuộc vào thu nhập. Trong khi đó, Medicaid là chương trình bảo hiểm y tế liên bang và tiểu bang dành cho người có thu nhập thấp, bất kể tuổi tác hoặc tình trạng khuyết tật.
Có những loại hình hỗ trợ nhà ở nào?
Ngoài chương trình Section 8 (Housing Choice Voucher Program) phổ biến, chính phủ Mỹ còn có các chương trình hỗ trợ nhà ở công cộng (Public Housing), hỗ trợ nhà ở cho người cao tuổi và người khuyết tật (Section 202/811), và các chương trình hỗ trợ thuê nhà khẩn cấp. Mỗi chương trình có tiêu chí và mục tiêu khác nhau.
Mức hỗ trợ tài chính từ các chương trình phúc lợi là bao nhiêu?
Mức hỗ trợ tài chính từ các chương trình phúc lợi rất đa dạng và phụ thuộc vào chương trình cụ thể, tiểu bang bạn sinh sống, quy mô gia đình và mức thu nhập. Ví dụ, mức trợ cấp TANF, SNAP và SSI đều có giới hạn tối đa và thường được điều chỉnh hàng năm.
Phúc lợi xã hội có bị đánh thuế không?
Một số khoản phúc lợi xã hội có thể bị đánh thuế, trong khi những khoản khác thì không. Ví dụ, trợ cấp thất nghiệp thường phải chịu thuế thu nhập liên bang và tiểu bang. Các khoản trợ cấp như SNAP thường không bị đánh thuế. Bạn nên tham khảo hướng dẫn của IRS hoặc chuyên gia tư vấn thuế để biết thông tin cụ thể về tình hình của mình.
